Xa về phía Tây chút
nữa là Đình Bảng - quê hương vua Thái Tổ nhà Lý: Lý
Công Uẩn. Dã sử kể: Hồi nhỏ Lý Công Uẩn là một chú
tiểu nhỏ ở Chùa Hộ Pháp thuộc Đình Bảng (Pháp Tăng
là sư trụ trì). Lý Công Uẩn rất thích ăn oản, mà lại
chỉ thích ăn... trộm. Cứ tối tối Lý tiểu ta có nhiệm
vụ thắp nhang đèn trên đại điện, thế nào cũng mò
tới mấy miếng oản cúng Hộ Pháp và để thay vào đó
bằng mấy miếng... đất sét. Không ai phát giác được.
Tức vì oản thực chẳng được ăn, chỉ ăn toàn oản
đất sét, Hộ Pháp báo mộng cho Pháp Tăng: “Nhà ngươi
có làm thế nào, nếu không thì ta đến chết đói mất.
Bao nhiêu oản nhà ngươi cúng cho ta đều bị Hoàng Đế
lấy ăn hết sạch". Pháp Tăng lấy làm lạ, trong chùa
thì ngoài sư ra, có một vãi già nấu cơm, bác Mộc lực
điền lo việc ruộng nương và một chú tiểu oắt, đào
đâu ra Hoàng Đế ? Bèn để tâm rình và bắt được tại
trận tên trộm oản, đè ra nện cho một trận thẳng tay.
Lý tiểu ta cay lắm, sáng hôm sau lên chùa thắp nhang định
tâm tát cho Hộ Pháp mấy tát, nhưng Hộ Pháp to cao quá,
tát không tới đành ra sau lưng đạp cho 3 đạp, rồi lấy
ngón tay thấm nước bọt viết lên lưng Phật 4 chữ: “Đầy
tam thiên lý” (đầy đi 3000 dặm), mồm lẩm bẩm: “Mẹ
kiếp, mi là đất sét thì ăn đất sét là đúng quá rồi,
còn kêu ca nỗi gì khiến sư phụ đánh ta một trận tơi
bời. Ta lưu đày mi ra ngoài 3000 dặm cho bõ ghét !”. Đêm
sau sư Pháp Hoa lại được báo mộng: “ Ta bị Hoàng Đế
đạp 3 đạp chỉ vì không chịu ăn oản đất sét, lại
còn bị lưu đầy 3000 dặm. Thôi, vĩnh biệt !”. Sau đó,
nhà sư có lên coi tượng và đọc được 4 chữ Lý Công
Uẩn viết sau lưng. Nhà sư hơi nhột, lấy khăn lau hoài
mà chữ vẫn rõ mồn một, không sao sạch được. Dần
dần, tượng Hộ Pháp rệu rã như đất sét gặp mưa
thành một đống. Đến khi ấy, sư mới thật sự sợ hãi
và tin rằng chú tiểu có khí mệnh Đế Vương. Tới khi
Lý Công Uẩn trở thành Đại Tướng Triều Lê cầm quân
đánh Chiêm Thành, rồi về lật đổ Lê Ngọa Triều (Lê
Long Đĩnh) chính thức lên ngôi Hoàng Đế hiệu là Lý
Thái Tổ (Vua đầu tiên Triều Lý), lập triều đình ở
Đình Bảng, nhưng sau đó thác mộng thấy rồng bay lên ở
thành Đại La, liền xuống chiếu dời đô về Đại La.
Đổi tên Thành Đại La là Thăng Long Thành (cho ứng với
điềm mộng). Kinh đô nước ta từ đó có tên Thăng Long.
Như vậy thì phải nói
Dũng Vy nằm giữa một cái nôi văn hóa (“nôi trong nôi”
vậy !). Sợ bài viết quá dài nên tôi còn chưa đào sâu
thêm vào cái tên “nôi văn hóa”. Chỉ biết rằng Kinh
Bắc cũng chính là quê ngoại của Nguyễn Du - một đại
thi hào Việt Nam không tiền khoáng hậu. Kinh Bắc cũng là
quê hương của ca trù, của dân ca quan họ. Không những
thế, dựa vào dãy núi hình cánh cung phía Bắc của Dũng
Vy (núi Chè, Cổ Miễu...), trên có sông Cầu, dưới có
sông Đuống, Lý Thường Kiệt đã lập nên “phòng tuyến
sông Cầu” để ngăn chống giặc Tống xâm chiếm nước
ta. Lý Thường Kiệt là một danh tướng văn võ toàn tài,
đã từng cầm quân đánh cả sang Tàu chiếm được Châu
Ung, Châu Liêm, với câu nói bất hủ “Muốn phòng thủ
chắc chắn, hãy tấn công vào hang ổ địch” và một
bài thơ tuyệt tác:
“Nam quốc sơn hà,
Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận
tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai
xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan
thủ bại hư !”
Tạm dịch:
Sông núi nước Nam vua
Nam ở
Phận định tất nhiên
tại sách trời
Giả thử giặc thù
xâm phạm mãi
Tụi bay sẽ bị đánh
tơi bời !
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 1)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 2)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 3)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 4)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 5)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 6)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 7)
XỨ DŨNG QUÊ TÔI (Đoạn 8)
No comments:
Post a Comment