NHẮN
VỀ XỨ DŨNG
Ai
về biển lúa mênh mông
Xứ
Dũng Vy – lũy tre đông tiếng cười
Cho
ta gởi chút bồi hồi
Vũng
tâm tư của con người phiêu linh
(“Ai
Về” - Lam Thy)
Ơi
xứ Dũng năm mươi năm cách trở
Nhớ
về ngươi – Ta vẫn nhớ vô cùng
Hướng
về ngươi trong cả từng hơi thở
Thương
về ngươi dù cách núi ngăn sông
Nghè
Mậy – Bờ Cừ – Ông Soi – Đường Bưởi
Cầu
Bạc – Cầu Ve – Cầu Giỏ – Cầu Cung
Cửa
Ngõ – Đường Làng – Đường Giồ – Lò Ngói
Chỉ
nghe tên đã đủ ấm trong lòng
Và
còn nữa... biết bao nhiêu di tích
Đình
Thần – Văn Chỉ – Chùa Ngoài – Chùa Trong
Đền
Vua – Mả Ngụ – Ngưu Giang – Mả Chúa
Thắm
đượm tình yêu: Nhà Thờ – Nhà Chung
Bãi
Cò ấy, đáng yêu thay: Xóm Gạ
Gạ
bên ngòi cho nước chảy xuôi dòng
Cánh
Đồng Thần – nghe sao mà thấy lạ
Đồng
của Thần nhân ? Ấn tượng vô song
Còn
nhiều nữa... còn thật nhiều dấu ấn
Tuổi
thơ xưa từng đã được ươm nồng
Lời
mẹ ru âm vang trong xóm nhỏ
Tiếng
học bài vang vọng những chiều không
Giọng
cầu kinh màn đêm vương vấn mãi
Chuông
Thánh Đường hòa lẫn Đại Hồng Chung
Men
kỷ niệm trào dâng nồng ấm quá
Sưởi
tâm hồn trải suốt kiếp long đong
Năm
nao nhỉ, gió Đông tràn gốc rạ
Áo
đụp nhiều mà người vẫn rung rung
Rồi
bóng Xuân về ửng hồng đôi má
Đường
làng quanh co đầy xác pháo hồng
Mùa
Hè tới cho tuổi thơ vùng vẫy
Tay
vung tay tung tóe nước trên sông
Rồi
năm nao nữa mùa Thu vàng võ
Tiếng
súng chen nhau khói lửa oi nồng
Bao
trai tráng trong làng cùng vắng bóng
Đã
lên đường theo tiếng gọi non sông
Một...
hai... ba... bốn... Xuân qua Hè tới
Chiến
tranh về cây cỏ cũng lao lung
Còn
đâu nữa dưới bóng đa mát rượi
Bác
nông phu thường nghỉ giấc trưa nồng
Năm
nao nữa... lại mùa Thu ủ rũ
Cho
Bắc Nam đôi ngã những hoài mong
Có
còn không những đêm trăng rộn rã
Tiếng
chày khua tiếng hát Dặm ươm nồng
Điệu
Cò Lả vươn cao mùa Hát Ví
Buông
điệu trầm Quan Họ tỏa không trung
Ồ
lạ nhỉ hát Trống Quân dồn dập
Ruổi
Cà kheo người xếp Tháp xoay vòng
Có
còn không... có còn không...ước vọng
Lấy
hành VI ươm DŨNG khí oai phong
Làng
tôi đó – bao thăng trầm lịch sử
Bao
sao dời vật đổi vẫn ung dung
Ngạo
nghễ một Dũng Vy tràn sức sống
Luôn
hiên ngang đối mặt với vô cùng
Ơi
xứ Dũng muôn năm đầy thắm thiết
Những
người con dù lưu lạc Tây Đông
Vẫn
nặng mang tình quê hương bất diệt
Ghi
lại đây gọi một nén hương lòng
Nhìn
dĩ vãng – mơ tương lai rạng rỡ
Hỡi
hồn linh xứ Dũng có nghe không ?
Hạ
chí 2000
(Trích KYDV Số 1, trang 30)