Viếng thăm bà con ở khu ngã ba Ông Tạ và chợ Vườn Xoài.
Để tiếp theo bài Xuân Này Con Về, tôi xin được thuật lại chuyến viếng thăm họ hàng Nội Ngoại xa gần. Cũng vào ngày mùng Ba Tết, tôi tranh thủ lần lượt đi thăm các ông bà lớn tuổi. Người ở cùng xóm nhà tôi là dì Chỉ. Chiều ngày mùng Ba Tết, Tôi và Mẹ tôi ghé thăm và chúc Tết dì Chỉ. Tôi thật bất ngờ khi biết nhà dì Chỉ có hai vợ chồng Duyên ở bên Pháp về ăn Tết VN. Dì rất ngạc nhiên và vui mừng khi thấy tôi bước vào. Sau khi ngỏ lời chúc Tết Dì, tôi cũng xin phép Dì chụp hình với hai bà Họ Phan (mẹ tôi và dì Chỉ). Dì Chỉ năm nay 83 tuổi ta (sinh năm 1932).
Sau khi chuyện trò đôi ba chuyện hỏi thăm những người thân ở Việt Nam, Dì bắt đầu hỏi thăm tôi về những người ở Hoa Kỳ. Dì nhắc khá nhiều về cậu Phan Tự Ngôn, Dì có cho tôi địa chỉ và số điện thoại của Dì và nhắc tôi là nhắn với cậu Ngôn gọi cho Dì. Tôi sẽ phải hoàn tất chuyện này cho dì Chỉ trong nay mai. Hôm đó gặp được vợ chồng Lâm (con út của dì Chỉ) và Thái nữa. Sau đó một tuần tôi có vào nhà dì Chỉ một lần nữa, lần này thì tôi và Thái cùng đi lễ Chúa Nhật rồi anh em cùng nhau về nhà. Kỳ này tôi gặp gần như mọi người của nhà dì Chỉ: Thái, vợ chồng Duyên và Lâm, còn Ninh thì đang ở Hoa Kỳ, Uyên thì không ở với Dì, cho nên chưa gặp lại Uyên. Gần như đã 34 năm không gặp Uyên. Hy vọng lần tới về có dịp gặp Uyên.
Tiếp đó tôi qua nhà chị Ven (con ông Lũy), hai chị em chuyện trò khá lâu, chị Ven cũng gửi lời thăm họ hàng bên Hoa Kỳ. Chị ngại chụp hình cho nên tôi không chụp được tấm nào. Tuy nhiên, trước khi về lại Mỹ, tôi cũng cố chụp một tấm khi cháu Loan - con gái lớn của chị ấy đang bán hàng. Loan tức là cháu ngoại của ông Đinh Văn Nhã (tên gọi là ông Lũy).
Chị Ven đang ngồi bán cháo ở đằng sau hình của cháu Loan. Đây là những hình ảnh sinh hoạt đời thường của gia đình chị ấy. Chị Ven đã sinh sống và luôn ở gần gũi tôi từ nhỏ đến lớn. Tôi rất qúy mến chị ấy. Lần nào về tôi cũng ghé thăm chị ấy. Tôi cũng xin giới thiệu đến qúy vị nhà ở đằng sau tấm hình này là nhà của ca sỹ Tóc Tiên, tôi tiếp tục đi tiếp về lại nhà cũ của tôi (nhà cũ của tôi cách nhà Tóc Tiên chỉ có 1 căn):
Nhà tôi đầu tiên bên tay trái, nhà Tóc Tiên căn thứ ba bên tay phải.
Mẹ tôi qua Mỹ theo diện đoàn tụ năm 2009, cho nên Bà bán nhà, bây giờ Bà về lại xóm cũ và mua nhà khác ở gần đó. Nhìn lại căn nhà xưa và xóm cũ, tôi cảm thấy bồi hồi nhớ nhung mình lớn lên cùng với bạn bè cùng lứa, tôi đã cố gắng ôn lại kỷ niệm xưa khi còn thơ ấu, lúc ấy chơi cù, đá banh, bắn bi, vv.. Bây giờ thì xóm này đã không thể làm được nữa, Sài Gòn đã qúa tải, xóm này xe Honda nối đuôi nhau liên tiếp, vào lúc giờ cao điểm, khi muốn qua đường cũng khó, thật là tiếc thay cho xóm của tôi…!
Tiếp hôm mùng Ba Tết, tôi đi qua nhà bác Hậu (bác Roan) chúc tết Bác gái. Bác trai đã mất từ lâu, bác gái đã bị lẫn, ba hồi nhận ra tôi bốn hồi lầm tưởng tôi là anh Thụy (anh của Thắng). Bác đã từ chối không cho chụp hình, cho nên rất tiếc là tôi không chụp hình với bác Hậu gái được.
Sau vài ngày sau, tôi nhờ anh Ất chở lên Giáo xứ Bùi Phát. Ghé vào chợ "Vườn Xoài", vô tình tôi bắt gặp chị Thúy (chị Đôi) con ông Bốt đang đi chợ. Tôi vội chào chị và nói: "Em sẽ gặp chị sau, bây giờ vào thăm dì Cuông trước (bà Phan Thị Xin), em muốn thăm những người lớn tuổi trước cho có thứ tự." Liền sau đó, tôi bước vào nhà dì Cuông. Bà Phan Thị Xin năm nay đã 85 tuổi ta (bà sinh năm 1930).
Dì Cuông đã bất ngờ gặp tôi và hỏi liền cháu về hồi nào vậy. Sau khi chúc Tết Dì, hai Dì cháu cùng anh Ất chuyện trò khá lâu, Dì mới sực nhớ là gọi cho Thăng về gặp anh Thắng. Dì đã cố nhớ số ĐT của Thăng, nhưng Dì không làm được, tôi mới nói là Dì nhớ số của Phát không? Thế thì Dì nghĩ ra ngay là gọi số của Phát và nhờ Phát gọi Thăng về nhà có khách, Dì cũng muốn tạo sự ngạc nhiên cho Thăng, xem anh em có nhận ra nhau không? Cho nên Dì chỉ nhắn với Phát đơn giản: "Gọi anh Thăng về nhà gấp." Sau năm phút, Thăng thật bất ngờ gặp lại tôi, Thăng nhớ ra liền và hỏi: "Anh Thắng về lâu chưa?" Tôi cũng trả lời và hai anh em hỏi thăm nhau liên tiếp. Vì tôi và Thăng cùng là dân chơi nhạc, cho nên có rất nhiều chuyện để nói. Tôi cũng có nhắc đến chuyện đáng phục ban nhạc Gipsy Fire - Novamenco do Thăng thành lập, và ban nhạc của Thăng hiện đang perform ở khách sạn tên tuổi hạng "Top Ten"- Khách sạn Majestic Hotel. Thăng cũng có mời lên thưởng thức, nhưng rất tiếc cho đến giờ cuối cùng, tôi không có giờ ghé lên thăm ban nhạc của Thăng ở Majestic Hotel được. Qúy đồng hương cũng có thể xem thêm sinh hoạt và hình ảnh của ban nhạc Gipsy Fire - Novamenco ở trang blog: http://bannhacgipsyfire.blogspot.com/
Tôi rất hãnh diện có người anh em trong họ, có khả năng giữ chỗ ở một khách sạn tên tuổi, nhiêu đó cũng đủ chứng minh được tài năng của Thăng. Sài Gòn đất hẹp người đông, cả trăm ban nhạc, mà Ban nhạc Gipsy Fire - Novamenco vẫn chơi được 4 tối trong một tuần (thứ Hai, Ba, Năm và thứ Bảy). Thật đáng phục tài năng của chú Đinh Tất Thăng. Tiệc nào cũng phải tàn, tôi cũng phải chia tay dì Cuông và Thăng. Thật là vui mừng khi gặp lại gia đình dì Cuông và Thăng. Dì cũng ngỏ lời cám ơn đã đến thăm Dì, Bà còn nói thêm: "Năm nay cháu về thăm Dì, Dì còn minh mẫn, khỏe mạnh nói chuyện với cháu, lần tới cháu về, không biết Dì còn nhận ra cháu không nữa…!” Tôi thật cảm động khi Dì cất lên những lời ấy..! Dì cũng gửi lời thăm tất cả họ hàng nội ngoại xa gần hiện đang sống ở Hoa Kỳ. Tôi cũng xin mượn nơi đây, xin chuyển lời của dì Cuông và Thăng, gửi tới Qúy đồng hương Dũng Vy, gửi lời chúc Tết và chúc sức khỏe tới tất cả mọi người trong họ hàng và toàn thể Qúy Đồng Hương Dũng Vy.
Tôi xin tạm dừng bút nơi đây và xin viết tiếp vào những ngày gần đây và sẽ giới thiệu đến qúy đồng hương về những gia đình khác ở Giáo xứ Bùi Phát.
Dallas, Texas ngày 3 tháng 3, năm 2014.
Đinh Văn Thắng.
-----------
Ghi chú của Blog KYDV:
Quý vị cũng có thể đọc bài này tại: Hình ảnh - Văn bản KYDV - Đinh Văn Thắng
Ghi chú của Blog KYDV:
Quý vị cũng có thể đọc bài này tại: Hình ảnh - Văn bản KYDV - Đinh Văn Thắng
No comments:
Post a Comment