Tuesday, September 1, 2015

Đồng hương tâm sự: “NGÀY VỀ QUÊ” - Lam Thy Đinh Văn Diệm

From: Van Diem Dinh (lamthydvd@gmail.com)
Sent: Mon 8/31/15 5:20 PM
To: Tuyen Dinh (tuyend@yahoo.com); Dang-Kiem Ha (dangkiem@yahoo.es); tuyen vu (tuyenbachvu@gmail.com); Quang Pham (pquangmai379@gmail.com); Khai Nguyen (phaolo200930@yahoo.com); Buong Ninh (buongninh@hotmail.com); Tony Thang Dinh (todi_1999@yahoo.com); Thức Đinh (dthuc@live.com)

            
Kính anh Đinh Văn Tuyên (tuyendinh),
 
Anh gửi cho em bài viết “NGÀY VỀ QUÊ” của Hoàng Hải Thủy khiến em rất xúc động. HHT hơn em 4 tuổi, hồi đó khá nổi tiếng ở VN Cộng Hòa. Mới thấy tiêu đề “Về Quê”, cứ tưởng HHT mơ về VN; không ngờ hắn ta lại viết về quê theo kiểu:

“Trên con đường về quê, mà vắng bóng Mẹ;
Con biết cậy vào ai biết nương nhờ ai?
Trên con đường về quê, mà vắng bóng Mẹ;
Con biết cậy vào ai biết nương nhờ ai?

TK.

Trời đêm vắng sao, sương về.
Ðường xa thăm thẳm khuất bóng quê.
Con băn khoăn đưa mắt trông tìm đây đó,
có ai bạn hiền cùng đi khỏi lo.

Mẹ ơi bóng đêm rợn rùng,
vực sâu đang gầm dưới lá rung.
Con lao đao sắp ngã trên đường nguy khốn,
đoái thương con cùng, Mẹ Ðấng Chí Tôn.”

(Thánh ca “TRÊN CON ĐƯỜNG VỀ QUÊ” – Hùng Lân).
 
Cám cảnh chuẩn bị “về quê”, em múa bút – í quên, múa tay trên computer – đôi vần gửi đến quý anh và bạn bè gần xa đọc chơi cho dzui!
 
Thân kính,
Jos. Marie Lam Thy ĐVD. (biệt danh: Đinh-to-đầu-mà-dại)
 
DIỆN BÍCH
Diện bích khan vân cẩu
Hà phương duy hữu Xuân?!!
Đối bóng nhìn mây chó (1)
Phương nào mới có Xuân?!!
 
Bấm đốt tay coi: Bảy sáu rồi (1),
Nhìn mình chê chán lại nhìn người.
Nhân tình thế thái như cơm nguội,
Cám cảnh phù du tựa nhọ nồi!
Đổi trắng thay đen – Cơm nếp nát,
Lên voi xuống chó – Cóc bôi vôi.
“To-đầu-mà-dại”, đành ngao ngán,
“Diện bích” (2) buông câu “Bá ngọ đời”!!!
 
                   Đinh-To-Đầu-Mà-Dại
 
Chú thích:
 
*(1) Đã ngoài “Thất thập cổ lai hi” rồi ư? Hừm!!!
 
*(2) Để nói về con người hay thay lòng đổi dạ một cách nhanh chóng, cổ nhân thường ví với cảnh thay đổi của thiên nhiên: “Thương hải biến vi tang điền” (biển xanh biến thành ruộng dâu). Nhà thơ nổi tiếng Đỗ Phủ viết:

“Thiên thượng phù vân như bạch y,
Tu du hốt biến vi thương cẩu”
(Trên trời mây trôi như áo trắng,
Bất chợt biến thành chú chó xanh).

Từ ý tưởng đó, Nguyễn Du đã viết:

“Bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương”
(Truyện Kiều).
 
*(3) Ngày xưa các cụ đồ nho rất thích “Diện bích” (nhìn vách). Ngồi bình tâm lại rồi nhìn lên vách, tất nhiên sẽ chẳng thấy gì ngoài cái bóng của mình in trên đó. Đối bóng với chính mình sẽ nhìn ra con người thật của mình. Con người thật của mình tất nhiên có cả mặt tốt lẫn mặt xấu. Đó là cách các nhà Nho kiểm điểm lại bản thân, để từ đó có thể “tu thân – tề gia – trị quốc – bình thiên hạ”! (Khiếp! Nghe thấy mà ớn lạnh!!!).

(Đọc tiếp...)
 ----------
 
Ghi chú:

Blog KYDV mới nhận được bài viết "NGÀY VỀ QUÊ" của tác giả Lam Thy Đinh Văn Diệm gởi ngày 01-09-2015.

Bài viết khá dài, chúng tôi xin trích đăng một đoạn ngắn... Qúy vị có thể xem nguyên văn toàn bài tại Hình ảnh - Văn bản KYDV - Đinh Văn Diệm


No comments:

Post a Comment